“Thơ tình người lính biển” của nhà thơ Trần Đăng Khoa, sáng tác năm 1981 khi anh đang mặc áo lính trên quần đảo Trường Sa, là một trong những bài thơ hay nhất viết về người chiến sĩ Trường Sa.
Bài thơ đã được nhạc sĩ Hoàng Hiệp, người vừa qua đời đầu tháng 1.2013 phổ nhạc và trở thành một trong những bài hát được yêu thích nhất về đề tài biển đảo. Nhân dịp đầu xuân, BDN xin giới thiệu lại sáng tác này của Trần Đăng Khoa, như một chút tâm tình gửi tới các chiến sĩ đang canh giữ biển đảo Tổ Quốc.
Anh ra khơi
Mây treo ngang trời những cánh buồm trắng
Phút chia tay, anh dạo trên bến cảng
Biển một bên và em một bên
Biển ồn ào, em lại dịu êm
Em vừa nói câu chi rồi mỉm cười lặng lẽ
Anh như con tàu, lắng sóng từ hai phía
Biển một bên và em một bên
Ngày mai, ngày mai khi thành phố lên đèn
Tàu anh buông neo dưới chùm sao xa lắc
Thăm thẳm nước trời, nhưng anh không cô độc
Biển một bên và em một bên
Đất nước gian lao chưa bao giờ bình yên
Bão thổi chưa ngừng trong những vành tang trắng
Anh đứng gác. Trời khuya. Đảo vắng
Biển một bên và em một bên.
Vòm trời kia có thể sẽ không em
Không biển nữa. Chỉ còn anh với cỏ
Cho dù thế thì anh vẫn nhớ
Biển một bên và em một bên…
Theo tapchibienvietnam.com