Thương già, già để tuổi cho.
Thật thà, cũng thể lái trâu,
Yêu nhau, cũng thể nàng dâu mẹ chồng.
Thờ cha kính mẹ
Thờ cha kính mẹ hết lòng,
Ấy là chữ hiếu dạy con luân thường.
Chũ để nghĩa là chữ nhường,
Nhường anh nhường chị lại nhường người trên.
Ghi lòng tạc dạ chớ quên,
Con em phải giữ lấy nền con em.
Thân anh chớ hỏi làm chi
Lo bề gia thất lỗi nghì mẹ cha
Thờ thì dễ, giữ lễ thì khó.
Thoảng nghe hai tiếng à ơi
Lòng con chạnh nhớ những lời ấu thơ
Thông gia, hai nhà như một.
Thông gia, là bà con.
Tôm càng lột vỏ bỏ đuôi
Giã gạo cho trắng mà nuôi mẹ già
Tôm rằn lột vỏ bỏ đuôi,
Lúa nhe giã trắng dành nuôi mẹ già.
Tôm rằng (Tôm càng) lột vỏ bỏ đuôi
Lúa gie An Cựu mà nuôi mẹ già
Mẹ già là mẹ già anh
Em về bảo dưỡng cá canh cho thường
Mẹ già như chuối ba hương
Như xôi nếp một như đường mía lau
Trăng tròn ánh sáng dịu dàng
Hiếu tròn khuya sớm lòng càng thảnh thơi
Trưởng bại, hại ông vải.
Trưởng nam bại, ông vải vong.
Con cháu mà dại, thời hại cha ông.
Trẻ đeo hoa, già đeo tật.
Trẻ cậy cha, già cậy con,
Trẻ thì dưỡng cây, già thì cây dưỡng
Trời cao lồng lộng
Đất rộng thênh thênh
Đi ra bỏ mẹ sao đành
Công ơn cha mẹ sinh thành ra con