Anh ơi em bảo anh này
Công cha nghĩa mẹ cao dày chớ quên
Bõ công cha mẹ sắm sanh
Tiền lưng gạo túi cho anh vào trường
Cướp công cha mẹ
Cha chung không ai khóc
Cha gánh lon con gánh vại
Cha già con cộc (con mọn) (con muộn)
Cha già con dại chờ mong
Anh đi vui thú chơi rong một mình.
Uổng công cha mẹ sinh thành,
Uổng công gánh chữ chung tình của em.
Cha muốn cho con hay thầy muốn cho trò khá
Cha nào con ấy (con nấy)
Cha nó lú chú nó khôn
Cha nó lú còn chú nó khôn
Cha truyền con nối
Canh một dọn cửa dọn nhà
Canh hai dệt cửi canh ba đi nằm.
Bước sang cái trống canh năm,
Trình anh dậy học còn nằm làm chỉ
Nữa mai chúa mở khoa thi,
Bảng vàng chói lọi kia đề tên anh. (có ghi tên mìn
Bõ công cha mẹ sắm sanh,
Sắm nghiên sắm bút cho anh học hành
Cha ăn mặn con khát nước
Cha đặt khoán con bẻ măng
Cha (Mẹ) hát con khen hay
Cha anh hùng con hảo hán
Cha bỏ con đầy tớ bỏ thầy
Cha chết sớm ăn cơm với cá
Mẹ chết sớm lót lá mà nằm
Có nuôi con mới biết công cha mẹ
Con ơi ghi nhớ lời này
Công cha, nghĩa mẹ, công thầy chớ quên
Còn cha gót đỏ như son
Đến khi cha thác, gót con đen xì (lấm bùn)
Còn cha nhiều kẻ yêu vì
Một mai cha thác ai thì yêu con ?
Công cha đức mẹ cao dày
Cưu mang trứng nước những ngày ngây thơ
Nuôi con khó nhọc đến giờ
Trưởng thành con phải biết thờ song thân
Công cha ba năm tình thâm lai láng
Nghĩa mẹ đậm đà chín tháng cưu mang
Bên ướt mẹ nằm, bên ráo con lăn
Biết lấy chi đền nghĩa khó khăn
Hai đứa mình lên non lấy đá xây lăng phụng thờ
Công cha nặng lắm ai ơi
Nghĩa mẹ bằng trời mang nặng đẻ đau!
Công cha nghĩa mẹ
Công cha nghĩa mẹ ai đền
Mà em ôm áo ôm mền theo anh
Công cha nghĩa mẹ cao dày
Cưu mang trứng nước những ngày còn thơ
Nuôi con khó nhọc đến giờ
Trưởng thành con phải biết nhờ song thân
Công cha như núi ngất trời
Nghĩa mẹ như nước ở ngoài biển Ðông
Núi cao biển rộng mênh mông
Công cha nghĩa mẹ ghi lòng con ơi !
Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Một lòng thờ mẹ kính cha
Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con
Gươm vàng rớt xuống Hồ Tây
Công cha cũng trọng, nghĩa thầy cũng sâu.
Khó thì hết thảo hết ngay
Công cha cũng bỏ, nghĩa thầy cũng quên
Làm trai nết đủ trăm đường
Trước tiên điều hiếu, đạo thường xưa nay
Công cha, đức mẹ cho dày
Cưu mang trứng nước những ngày ngây thơ
Nuôi con khó nhọc đến giờ
Trưởng thành con phải biết thờ hai thân
Thức khuya dậy sớm cho cần
Quạt nồng ấp lạnh giữa phần đạo con
Mặt trời mọc sớm cũng chẳng hay
Tiếc công cha mẹ sắm ngay rượu chè
Mẹ ghẻ con chồng
Một năm một tuổi thêm già
Công cha nghĩa mẹ bao la tấc lòng.
Mùa đông môi xám như chì
Mùa hè dạ sậm khác gì hòn than
Áo manh che trận gió hàn
Đầu trần nắng lửa mưa chan dãi dầu
Ối mẹ đâu, ối cha đâu
Đi đâu mà bắt con hầu người ta
Tưởng tình nghĩa mẹ, công cha
Chưa đền chút đỉnh xót xa dạ này
Nâng niu bú mớm đêm ngày
Công cha nghĩa mẹ xem tày bằng non
Ngó lên ngọn núi Ba Non
Công cha nghĩa mẹ, làm con phải đền.
Nguồn ân bể ái hẹn hò
Một ngày nên nghĩa, chuyến đò nên quen.
Công cha nghĩa mẹ thiếp đền
Xin chàng đừng có kết duyên chốn nàọ
Xin đừng đứng thấp trông cao
Xin đừng tơ tưởng chốn nào hơn đây!
Xin đừng tham gió bỏ mây
Tham vườn táo rụng bỏ cây nhãn lồng!
Vui đâu bằng hội đề danh
Nghề nào bằng nghiệp học hành là hơn
Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy xuôi
Phu nhân thì có công nuôi
Toàn gia hưởng phúc lộc trời ban ơn
Mừng nay thái vũ xuân hồi
Miệng dâng câu hát, hoan bồi cuọc vui!