Mẹ già như chuối chín cây
Sao đấy chẳng liệu cho đây liệu cùng.
Khế với sung, khế chua sung chát
Mật với gừng, mật ngọt gừng cay
Đấy với đây chẳng duyên thì nợ
Đấy với đây chẳng vợ thì chồng.
Dây tơ hồng chẳng xe đã mắc
Rượu quỳnh tương chưa nhắp đã say
Lo đêm rồi lại lo ngày,
Ở sao hiếu thảo cho tày phận con.
Mẹ già như mẹ già tôi
Tôm he bóc nõn, tôi nuôi mẹ già
Bao giờ thuyền đổ sao ba
Thì anh nuôi lấy mẹ già cùng em
Mẹ già tượng quá ngọc vàng
Đề bồi sao xiết muôn vàn công ơn
Mẹ già tội lắm em ơi
Khoan ăn bớt ngủ mà nuôi mẹ già.
Mẹ lá rau, lá má,
Con đầy rá, đầy mâm.
Mẹ già tóc bạc như tơ
Lưng đau còn đỡ, mắt mờ con nuôi
Mẹ người áo gấm người yêu
Mẹ ta áo vải ta chiều ta thương.
Mẹ sớm chiều, ngược xuôi tất tưởi,
Con đẫy ngày, đám dưới đám trên.
Mẹ tôi đã có người nuôi,
Vì thương anh lái nên xuôi một bề.
Mồ mả làm cho người ta khá.
Mỗi đêm mỗi thắp đèn trời
Cầu cho cha mẹ sống đời với con
Một già, một trẻ như nhau.
Một lời cha bằng ba lời mẹ
Nhưng dù mẹ nói khẽ cha cũng chịu nghe
Một lo đứng cửa trông ra
Hai lo đi lấy chồng xa nước người
Ba lo sợ chị em cười
Bốn lo đi ngược, về xuôi sao đành
Năm lo lúc tử, lúc sinh
Sáu lo phận (con) gái một mình đường xa
Bảy lo nhớ cửa nhớ nhà
Tám lo còn chút mẹ già ai nuôi
Chín lo em thiệt cả mười
Mười lo (Để em) kiếm lối tìm nơi đi về