Chiều chiều xách giỏ hái rau
Ngó lên mả mẹ ruột đau như dần
Chim đa đa đậu nhánh đa đa
Chồng gần không lấy, lấy chồng xa
Một mai cha yếu mẹ già
Chén cơm, đôi đũa, tách trà ai dâng ?
Chim còn mến cội mến cành (nhành)
Anh đây cũng biết nghĩa sinh thành công lao
Chuối chát măng chua
Bốn mùa anh chịu khổ
Em tu hành, anh chỉ chỗ em tu
Kìa hai vị Phật Sanh
Cha già mẹ yếu, em bỏ đành đi tu
Có con mà gả chồng gần
Nửa đêm đốt đuốc đem phần cho cha
Có con mà gả chồng xa
Ba phần (sào) ruộng tréo chẳng ma nào cày
Có con mà gả chồng xa
Ba phần ruộng béo chẳng ma nào cần
Có con mà gả chồng gần,
Có bát canh cần, nó cũng đem cho
Có con nghĩ mẹ thương thay
Chín tháng mười ngày mang nặng đẻ đau
Con đa đa đậu nhánh đa đa
Anh biểu em đừng lấy chồng xa
Ở nhà cha yếu mẹ già
Bát cơm ai đỡ, tách trà ai dâng?
Con ở đâu, cha mẹ đấy,
Con bà, có thương bà đâu,
Để cho chàng rể, nàng dâu thương cùng.
Có nghèo mới biết con hiếu,
Có thiếu mới biết bạn hiền.
Có thương cha mẹ gấp mười
Nuôi con mới biết công người nuôi ta
Con cái khôn ngoan, vẻ vang cha mẹ.
Con chim bay mến cội, con cá lội mến đìa
Dầu em đây có chồng xa cách mấy năm
Thì em phải trở về thăm mẹ với cha.
Công cha đức mẹ cao dày
Cưu mang trứng nước những ngày ngây thơ
Nuôi con khó nhọc đến giờ
Trưởng thành con phải biết thờ song thân